Sunday, August 30, 2020

Trách tình












Chẳng ngon chẳng mát nhưng chua là chanh
Chẳng thơm chẳng dịu nhưng hăng là hành
Chẳng chân chẳng thật nhưng xạo là anh
Chẳng đằm chẳng đượm nhưng đắng là tình

Bướm vàng vờn hoa mỏi cánh bay đi
Ong mật vô tư hút nhuỵ không về
Còn hơn con người dẻo miệng thề thốt
Giờ mưa nước mắt ngấn sầu hoen mi

Yêu không như hoa xuân
Yêu không như trời xanh
Yêu không như nguyệt rằm
Yêu giống vào tuyệt lộ

Chẳng mềm chẳng mượt nhưng nhọn là gai
Chẳng êm chẳng ấm nhưng lạnh là lời
Chẳng chung chẳng thuỷ nhưng bạc là trai
Chẳng tươi mơ ước nhưng sượng là đời

Một lần lỡ yêu con tim héo hắt
Đường chiều ngõ tắt tủi bước đơn côi
Ngày ấy xa rồi mắt môi tình tự
Trăng sao vụn vỡ hổ mặt cho người

Tình không như nhung êm
Tình không như suối mát
Tình không như rượu ngọt
Tình hệt trái cấm đắng

Yêu chỉ một người dẫu là dang dở
Con tim chỉ mở rồi khép một lần
Ta chẳng phụ người người sao nỡ phụ
Vùi trong ký ức khối sầu thiên thu

8/2020
Quang Dương

No comments:

Post a Comment