Friday, August 27, 2021

Sang ngang đò người









Con cò lặn lội bờ sông
Gánh gạo nuôi chồng tiếng khóc nỉ non
Còn anh dạ héo lòng hon
Nuôi con cõng mẹ mỏi mòn... anh chờ ai…?

Nắng xuyên cành gạo nắng xuống ao bèo
Đưa tay vớt cọng rong lục ngẫm cảm phận nghèo nước mắt rỏ ra
Con chuồn chuồn ớt liệng gần rồi lại chao xa
Em chê nỗi nhà khó em bỏ ra đi lấy chồng giàu 
Bây giờ mây trôi nước chảy em giạt về đâu
Có thương có nhớ những tháng ngày nồng ấm xa xưa

Gió lùa vách hổng trời lại sắp dăng mưa
Trống trên hở dưới quơ quàng che chắn mình anh
Mẹ già lọm khọm chõng gãy chiếu manh
Thương con thương cháu gạt quanh nước mắt giọt thầm
Thằng Tí con Tẹo nhớ má nhiều đêm mắt sũng thâm quầng
Tiếng khóc não ruột, giọng nấc sụt sùi xé nát tâm can…

Hai con le le bơi dọc rồi lại bơi ngang
Nhún tay chèo chống vẫn mình anh bến bãi đưa đò
Mong ngóng tin em lòng anh xót xa trăm mối tơ vò
Nhớ thương ngày cũ dẫu cảnh túng nghèo mà đói no đùm bọc có nhau
Một duyên hai nợ chẳng kiệu hoa võng gấm cũng chén rượu cơi trầu
Nên đôi chồng vợ những tưởng ý hợp tâm đầu chung tát biển Đông

Thửa ruộng bên sông lúa mới vừa sắp lên đòng
Bóng con cò trắng đập cánh vòng đáp xuống rồi lại bay lên
Trách ai kia sao nỡ mau thất ước bội nguyền
Thay lòng đổi dạ chạy theo bả kim tiền mà coi nhẹ hai chữ tào khang
Thuyền nhà neo bến sầu mang
Người yêu bỏ bến, sang ngang đò người…

Bắc thang lên hỏi ông Trời
Phải nghèo là tội nên đời truân chuyên
Bao giờ sáo lại tìm quyên
Vợ chồng tái hợp lương duyên vun bồi 

8/2021
Quang Dương



No comments:

Post a Comment