Saturday, August 7, 2021

Còn chút vơi đầy










Anh nhớ em đi giầy sa-pô
Quần dài chấm gót ống phùng loe
Áo thun bó sát mình thon thả
Giảng đường nao nức những ngày xưa

Anh nhớ em kính tròng thật to
Tóc đờ-mi cài duyên băng-đô
Vê-lô-sô-lếch chiều tan học
Bao chàng sinh viên hoá ngẩn ngơ

Anh nhớ anh sơ-mi thắt eo
Kính râm pi-lốt mốt đời theo
Quần loe anh cũng xoè quét đất
Mô-bi-lét, Gô-ben lướt vèo!

Anh nhớ anh tóc tém phủ tai
Ria mép không quen cũng sợi vài
Thư viện ghế bàn chen giữ chỗ
Sách vở không nhìn cứ nhìn ai

Xem lại tấm hình xưa trắng đen
Mơ màng tưởng lạ hoá ra quen
Không phải mình cũng là mình đó
Ai chẳng đua đòi chút mô-đen

Xem lại tấm hình xưa rất xưa
Chập chờn phượng thắm lối hè trưa
Mùa thi mùa đợi mùa ly biệt
Khói thuốc thay người yêu tiễn đưa

Em hỡi em bây giờ ở đâu?
Thời gian thấm thoát hẳn hơi lâu
Phục trang thị hiếu nhiều thay đổi
Tóc vẫn xanh hay đã bạc màu?

Em hỡi em bây giờ ở đâu?
Còn chốn quê nhà hay Mỹ, Âu
Có chợt nhớ thời thơ mộng ấy
Bao nhiêu nước chảy đã qua cầu

Thập niên sáu mươi thật là vui
Thập niên sáu mươi cũng ngậm ngùi
 Đường hoa lối mộng chưa rạng mở
Tuổi buồn mây xám đã dăng đôi

Mong em may mắn gót hài xuân
Tình duyên sự nghiệp bước thanh vân
Bụi trần không lấm đôi tà bạch
Mưa đời chẳng ướt má hồng quân

Riêng anh bây giờ khuất ở đây
Ao hồ sông nước với ngàn cây
Tương lai hiện tại mờ hư ảo
Còn trong quá khứ chút vơi đầy

8/2021
Quang Dương

No comments:

Post a Comment