Hỡi những tà áo trắng của 50 năm về trước
Hãy về đây, xin tụ cả về đây
Suối tóc đen tuyền, ánh mắt thơ ngây
Thắp sáng lại một khung trời thương nhớ
Đường em đi có hoa hồng chớm nở
Như chào xinh môi má nụ cười duyên
Dáng em về tha thướt liễu nghiêng nghiêng
Chim quyến bước và bướm vàng đưa lối
Ta vẫn mong, ta vẫn đang chờ đợi
Những cánh thư ôm ấp bóng hình xưa
Ảnh dẫu mờ, lem mực, vết hoen mưa
Với ta vẫn luôn luôn là vô giá
Em gợi cho ta và cho tất cả
Nhớ một thời trong trắng thuở hồn nhiên
Không vướng suy tư, chẳng gợn ưu phiền
Bên sách vở thầy cô cùng bạn học
Với những ô mai, mận, xoài, ổi, cóc
Đậu đỏ nước dừa, đá nhận, cà-rem
Phượng thắm trưa hè giắt tóc xinh thêm
Giờ tan lớp bật huyên thuyên cười nói
Vô tư lắm, lòng em như trang giấy
Vẽ trời xanh lơ lửng cánh diều bay
Chẳng bận tâm gì vài ánh mắt con trai
Với những lá thư tình ngây ngô không dám gửi
Ơi những tà áo trắng của 50 năm xưa, nàng hỡi!
Xin đừng ngượng ngùng e ngại quá làm chi
Hành trang giờ đây thương mãi là gì
Nếu chẳng phải quãng đời hoa niên cũ
Hãy về đây và hãy tìm thêm rủ
Bạn thân quen cùng chia xẻ niềm vui
Sống lại ngày xưa xinh quá một thời
Rồi bất chợt thấy mình thành con gái
Vẫn mắt môi xưa miệng cười khả ái
Lúm đồng tiền trên má rất còn duyên
Dáng yêu kiều tha thướt mãi y nguyên
Có chi khác? Cả tâm hồn chẳng khác
Em thấy chăng tiếng ve sầu tấu nhạc
Ríu rít chim ca hoa nắng gọi hè
Khói ngược đoàn tàu, sóng rẽ nhấp nhô
Và mây trắng bềnh bồng lui thấp thoáng
Quang Dương
No comments:
Post a Comment