Muốn về tuổi bình yên
Quên ưu tư muộn phiền
Gót mềm lá cỏ êm
Vang tiếng cười hồn nhiên
Muốn làm gió nhẹ qua
Đong đưa lọn loà xoà
Bướm vàng phấn quyện hoa
Vương áo người tình xa
Em đi rồi...
Mưa buồn giăng lối
Đường hẹn xưa
Riêng bóng âm thầm
Những cánh chim trời
Còn nơi trú ẩn
Sao mình tôi
Lạc chốn mây mù...
Muốn thành đá tượng rêu
Thi gan cuộc tình sầu
Muốn tìm chốn quạnh hiu
Chôn giấu đời lặng câm
Muốn ngủ hết mùa đông
Qua cơn mưa lạnh buồn
Kiếp nào có mùa xuân
Đan bước hồng tình nhân...
Bao giờ em có chợt
Về nơi cũ một lần
Lắng nghe lời ru nhẹ
Còn trong gió thì thầm
Bao giờ em có dạo
Qua lối mòn thân quen
Cảm trong từng viên sỏi
Mát chân trần chạm len
Bao giờ em ngồi lại
Chiều công viên ghế xưa
Thấm trong từng sợi gỗ
Hương ân tình nắng mưa
Anh vẫn còn ở đó
Nhắc hoài chuyện đôi ta
Chờ thần giao khoảnh khắc
Chan chứa cùng lệ hoa
Anh vẫn còn ôm ấp
Quyển thư nhật ký mình
Chờ cùng em thảo tiếp
Trang đời bước lai sinh...
Muốn về tuổi bình yên
Quên ưu tư muộn phiền
Gót mềm lá cỏ êm
Vang tiếng cười hồn nhiên
Muốn làm gió nhẹ qua
Đong đưa lọn loà xoà
Bướm vàng phấn quyện hoa
Vương áo người tình xa
Muốn thành đá tượng rêu
Thi gan cuộc tình sầu
Muốn tìm chốn quạnh hiu
Chôn giấu đời lặng câm
Muốn ngủ hết mùa đông
Qua cơn mưa lạnh buồn
Kiếp nào có mùa xuân
Đan bước hồng tình nhân...
Kiếp nào có mùa xuân
Đan bước hồng tình nhân.......
10/2022
Quang Dương
No comments:
Post a Comment