Wednesday, October 8, 2014

Soi Bóng


(Để mãi thương nhớ về em, Trần Thị Tuyết)

Đêm nay trăng mười lăm
Sáng lắm và rất thanh
Tỏa ánh vàng ngập lối
Soi bóng đôi tình nhân

Nhớ ngày xưa em, anh
Bên nhau cùng ngắm trăng
Trong ánh huyền diễm ảo
Âu yếm bước dạo quanh

Nhớ ngày xưa nhìn trăng
Em hay ước mơ rằng
Đêm nào trăng cũng đẹp
Cũng sáng như đêm rằm

Sáng soi tình chúng ta
Nguyện ước với sơn hà
Dẫu núi rời biển cạn
Đôi mình chẳng cách xa

Bây giờ chỉ còn anh
Đứng cô đơn dưới trăng
Nghe nỗi lòng thổn thức
Nhớ em lệ khôn cầm

Anh đếm bước lang thang
Trăng in bóng riêng hàng
Nhớ xưa ta lồng bóng
Nay đơn bóng bẽ bàng

Em ra người thiên cổ
Anh hóa kẻ dại rồ
Nghiêng trăng nhìn bóng đổ
Tìm sâu tận đáy mồ

Anh kiếm khắp nhân gian
Em trốn đâu ngỡ ngàng
Thoắt hiện tưởng thoắt thấy
Phải chăng đã muộn màng?

Anh ngây ngô truy bóng
Xăm soi khắp nẻo đời
Đuổi theo vào giấc ngủ
Bắt bóng ra làm người

Trăng như hiểu tấc lòng
Sáng thêm và như gần
Bóng in càng rõ nét
Chờ trông phút nhập thần

Trăng ơi trăng cứ lại
Bóng ơi bóng cứ về
Người dưới trăng vẫn đợi
Bóng giấu người trong mê


Quang Dương

No comments:

Post a Comment