Bốn mươi sáu năm khác gì không?
Mà như đằng đẵng cả mùa đông
Sông khô biển chết đồng mương cạn
Bên những xác mòn héo hắt trông
Bốn mươi sáu năm tháng Tư chung
Bóng đêm ma quái phủ trùng trùng
Man rợ cướp quyền ngu xuẩn độc
Súng đạn xích xiềng nghiệt ngã vung
Bốn mươi sáu năm khắc khoải dài
Ngục tù đàn áp nỗi ghê gai
Bao thây người ngã xuống từ đó
Còn bao nhiêu mạng nữa ngày mai?
Tháng Tư đen tự do gục chết
Vùi lấp chung vào những nấm mồ
Chìm nổi khắp quê hương khốn khổ
Lệ nóng còn ngập sũng khăn sô
Lời quát tháo hung hăng dữ tợn
Giọng hét hô lanh lảnh khiếp hồn
Tiếng chát chúa bạt đi tiếng khóc
Lê trả thù ti tiểu ác ôn
Những thân gầy đói mòn héo hắt
Co cụm rồi tản mác muôn phương
Mắt nhìn xuống trời cũng là đất
Nhuộm cờ sao cờ máu dị thường
Dòng tài sản trôi đi thành sông
Khối tài sản bị cướp bị cắp
Trôi từ Nam trôi ngập ngụa Bắc
Rút ruột Nam bêu đỏ giống đười
Sóng trùng hãi xông lên dập thuyền
Rừng chướng khí độc nước ma thiêng
Sinh mạng đâu đổ vào nhiều thế
Địa ngục hay tặc cộng tà quyền
Dòng ký ức luôn còn rất mới
Khối căm thù chẳng bao giờ đổi
Khi tội nghiệt ố hằn lịch sử
Dẫu trăm năm hay cả ngàn đời
Tháng Tư này tháng Tư về sau
Mỗi nhắc đến ruột nát gan nhàu
Sao còn chịu đêm đen nô lệ
Hỏi bao giờ xoay cuộc biển dâu?
4/2021
Quang Dương
No comments:
Post a Comment