Lúa, gạo từ đây hương chẳng thơm
Bắp, đậu khô cằn nếm chẳng ngon
Môn, sắn chai sần nhai sượng quá
Cháo độn khoai sùng đắng miệng thêm
Nuốt vội nghe lòng chua xót sao
Đậm đà trân vị thuở năm nào
Từ hận tháng Tư đều đã hết
Mất nước rồi ngon ngọt ở đâu
Áo gấm áo hoa màng nữa chi
Khăn nhung khăn lụa so đo gì
Mắt xanh mày biếc buồn vô hạn
Nhìn ra sông núi một màu chì
Ướm thử thêm rồi vĩnh viễn xa
Ngọc ngà duyên dáng của hôm qua
Từ hận tháng Tư đều đã hết
Mất gia trang, nát cả sơn hà
Bốn mươi sáu năm hồn khắc khoải
Nỗi niềm canh cánh khối hờn chung
Thẹn với tiền nhân gầy dựng nước
Hổ với uy linh đấng Đế Hùng
Bốn mươi sáu năm lòng trĩu nặng
Mỗi Tháng Tư Đen lại ngậm ngùi
Tiếng oán tiếng than còn vang vọng
Khắp đất liền cho đến biển khơi
Cả miền Nam chìm trong biển máu
Sinh mạng dân Nam rẻ như bèo
Mất tổ quốc rồi là mất hết
Còn nói gì cơ nghiệp, tình yêu
Bao mảnh đời xoáy tung tan tác
Bao vết thương chẳng thể chữa lành
Đâu phải cần sắt nung in mặt
Nỗi đau này tâm thép dạ đanh
Ơn chiến sĩ xả thân giữ nước
Kính anh hùng tiết liệt quyên sinh
Thương tù đày, vượt biển gieo mình
Buồn tự do bỗng thành nô lệ
Giặc gian ác chẳng hề biết nghĩ
Loài vô nhân làm được việc gì
Ngoài những chuyện xâm lăng cướp phá
Khủng bố tham tàn táng tận lương tri
Lộ mặt mo tay sai Hán cộng
Đánh cho Tàu đánh cả cho Nga
Độc lập đâu? Toàn là bánh vẽ
Dâng nộp nước rồi còn quốc tế ca!
Cám cảnh xế chiều sông nhiễm độc
Núi phủ mây mù đất khốc khô
Vong hồn người chết gào oan khuất
Trăm triệu sinh linh sống vật vờ
Còn bao lâu nữa, bao lần nữa?
Mỗi Tháng Tư Đen mỗi ngậm ngùi
Nỗi đau không còn là dĩ vãng
Mà biến thành tranh đấu sục sôi
Dù trải gian nan bước hiểm nguy
Tinh thần diệt cộng vẫn kiên trì
Vẫn truyền ngọn đuốc xuyên thế hệ
Quang phục giang sơn chiến thắng về
Sẽ nếm vị ngon lòng nhẹ vui
Sẽ diện áo hoa ngày đẹp trời
Việt Nam sạch bóng quân nô cộng
Phấp phới cờ vàng ngạo nghễ bay
4/2021
Quang Dương
No comments:
Post a Comment