Friday, May 27, 2022

Thảm cảnh đến bao giờ?

Mười chín cánh thiên thần bé nhỏ

Vụt bay lên trời cao

Từ ngôi trường Robb ở Uvalde Texas

Một sáng cuối xuân

Chỉ còn đôi ba ngày nữa

Là tan học nghỉ hè


Em không còn nghe tiếng súng

Em không nhớ mặt kẻ sát nhân

Em trở về tinh khôi

Hốt nhiên vô nhiễm

Trong vòng tay Thiên chúa

An lạc vĩnh hằng


Nhưng sao tôi lại khóc

Nước mắt cố nuốt vào mà vẫn trào ra

Đã bao nhiêu lần như thế

Phải, đã nhiều lần như thế...


Những em thơ bé bỏng

Hồn nhiên vô tư

Như suối khe trong

Như sương buổi sớm

Như bươm bướm trắng

Như nắng đầu xuân


Đang nô đùa hay vui học

Vụt mất đi như chưa từng có mặt

Trên cõi đời này

Nghẹn ngào đau xót

Thương cảm vô cùng


Ông bà cha mẹ

Anh chị em người thân

Giây phút sững sờ

Tan nát tâm can

Vật vã thét gào


Tôi mường tượng

Kẻ gây ra tội ác

Đầu óc trống rỗng

Con mắt lạnh lùng

Ngón tay xiết cò

Viên đạn oan khiên

Khẩu súng đoạn trường


Ác quỷ hiện hình?

Không, quỷ không giết người hàng loạt

Yêu phù ma nhập?

Không, yêu ma chỉ biết trêu chọc ghẹo đùa

Không phải quỷ, không phải ma, không phải yêu quái, thế là ai?


Là người! 

Với một khẩu súng và một băng đạn

Là quá đủ!


26/5/2022

Quang Dương


No comments:

Post a Comment